Page 43 - Tạp chí Năng lượng Mới - Số 186
P. 43
ngũ cán bộ biệt phái thời đó do đích thân đây đã nhằm nhò gì!
Giám đốc dự án lựa chọn. Để có thể đứng “Không sợ đạn bom, vậy nỗi sợ của anh
trong đội hình, ngoài yếu tố năng lực chuyên là gì?” - tôi hỏi.
môn thì lý lịch cũng cần được xem xét rất Trầm ngâm một lúc, anh mới trả lời:
kỹ. Algeria là quốc gia trong cộng đồng Pháp “Thực ra không phải là tôi không sợ, mà “sợ
ngữ, nói tiếng Pháp và tiếng Arập. Do có vốn ít” hơn mọi người”.
liếng từ thời trung học, nên khi công tác tại Đặc biệt, sau những phấn chấn của tuổi
đây, Sơn có điều kiện rèn thêm ngoại ngữ để trẻ khi lần đầu ra nước ngoài công tác, anh
có thể vận dụng, hỗ trợ tốt cho công việc. mới thấm thía cảnh cô đơn tại nơi “đất
Phải nói thêm rằng, cho đến thời điểm khách quê người”, may mà còn có đồng đội
năm 2006, tình hình an ninh chính trị, trật anh em, có “Đảng - Chính - Công - Thanh”
tự an toàn xã hội tại nước bạn vẫn rất phức làm điểm tựa mà phấn đấu.
tạp. Mạng lưới khủng bố quốc tế Al-Qaeda có Làm sao diễn tả được hết nỗi nhớ nhà,
chi nhánh tại đất nước Hồi giáo này thường nhớ gia đình, nhớ vợ con, không được mỗi
xuyên tiến hành các vụ khủng bố, đánh bom ngày cùng chia ngọt sẻ bùi, cùng nuôi nấng,
liều chết nhằm vào các cơ quan quốc tế và cả chăm sóc những đứa trẻ. Rồi thót tim mỗi
với người nước ngoài tại đây. lần vợ nhắn tin con ốm, hay bố mẹ đau... mà
“Sau chuyến bay từ Hà Nội (hoặc TP không tài nào có mặt kịp (do chưa đến đợt
HCM) sang Pháp, một số người chúng tôi nghỉ, mà nhanh cũng phải mất vài ngày mới
được nối chuyến sang thủ đô Alger, là nơi về được đến Hà Nội). Anh Hùng Sơn
(ngoài cùng bên trái)
đặt trụ sở chính trong giai đoạn thăm dò, Nỗi sợ thứ hai, là sợ không hoàn thành cùng với các cán bộ biệt phái
một số phải thêm một chuyến nữa mới đến nhiệm vụ do cấp trên giao. Bởi đó là dự án trong lần thăm Đại lộ
được căn cứ của dự án đặt ở Hassi Messaoud. đầu tiên “đem chuông đi đánh xứ người”, với Hồ Chí Minh ở Algeria
Có nhiều lúc điều kiện an ninh không thuận
lợi, chúng tôi đi công tác trong địa bàn phải
di chuyển bằng xe ôtô với lực lượng cảnh sát
và quân đội hộ tống suốt quãng đường mấy
chục cây số” - Sơn nhớ lại.
Lúc mới sang, anh em Việt Nam thuê trụ
sở và nơi ở gần Đại sứ quán Việt Nam và các
cơ quan ngoại giao quốc tế, đồn cảnh sát, trụ
sở Liên Hợp Quốc… với ý nghĩ ở đó sẽ được
an toàn. Song tình hình leo thang ngoài dự
kiến. Vụ đánh bom “kép” bằng xe ôtô vào
ngày 11-12-2007 đã đánh sập một phần mặt
tiền trụ sở Liên Hợp Quốc, làm chết nhiều
người nước ngoài. Trước đó, một vụ tương
tự đã diễn ra vào tháng 4, giữa ban ngày ban
mặt, khiến cho nhiều người sợ hãi. Dù Chính
phủ Algeria đã tăng cường an ninh để bảo vệ
công dân nước ngoài, mà thi thoảng những
anh em cán bộ biệt phái cũng phải “toát mồ
hôi hột” vì những tình huống ngoài dự kiến.
Liên tiếp các vụ khủng bố đẫm máu xảy
ra do tổ chức Al-Qaeda đứng sau khiến tinh
thần của một số cán bộ hoang mang. Đã có
người nằng nặc xin về nước. Ban Giám đốc
liên doanh cũng nhiều lần phải động viên
anh em giữ vững tinh thần và kiên trì từng
bước vượt qua khó khăn.
Lo sợ cho tính mạng con em mình, một số
người thân trong gia đình khuyên Sơn cũng
nên tìm cách trở về. Song anh nhớ lại truyền
thống gia đình, nhớ lại người ông, người cha,
người chú liệt sĩ đã bao ngày chiến đấu dưới
mưa bom bão đạn. Vậy thì, mấy vụ việc ở
43
NĂNG LƯỢNG MỚI Số 186 (8-10-2024) 43
NĂNG LƯỢNG MỚI Số 186 (8-10-2024)